Xưng Tội

Tác giả: Phanxicô

Phần: Thơ

Xưng Tội


Này tôi xưng tội tôi ra

Áo hoa rớt xuống còn là hư hao

Tội tôi, bùn đánh sang ao

Dốc lòng, lòng lại ngã vào lối quen

Quỷ ma bày cuộc tắt đèn

Một mình tôi biết hoa sen lấm bùn

Cho tôi xưng giữa không trung

Cất cho tôi nỗi ngượng ngùng tổ tông

Màn che mấy cũng bằng không

Tôi như phơi giữa đám đông, mình trần.


Quỳ đây nặng gánh nợ nần

Tin yêu còn chút hương xuân cuối mùa

Chúa cho đi đón cơn mưa

Tắm sông mùa hạ chiều xưa địa đàng

Hồn tôi vườn ướt trăng ngàn

Lộc xanh biêng biếc, hoa vàng tinh khôi.


Cầu xin Người giữ cho tôi

Bình sành tôi chẳng làm rơi bao giờ

Cây đàn từ thuở ngây thơ

Trăm năm nguyên vẹn dây tơ mây trời.


Tôi ra hát trước mặt Người

Không còn hổ thẹn nỗi đời vong thân.


Pxc