Trong Những Ngày Này

Tác giả: Phanxicô

Phần: Thơ

Trong Những Ngày Này


Khi chiếc bình sành rơi xuống vỡ tan

Và tan tành muôn mảnh bình an

Chúng con trốn cơn mây đen tận thế 

Theo ông Giôna chạy đến chân trời góc bể

Trên con tàu vô vọng, thương đau

Trong cơn dập vùi, mãi ngờ vực hỏi nhau

Sao Chúa xô người vào biển sâu thăm thẳm

Rong rêu bủa giăng đè thân chìm đắm

Lòng đất then cài nhốt chặt muôn dân.


Những trưa nắng hôm nào, chúng con vẫn nương thân

Dưới mái lá xanh tươi, bên gốc cây sự sống 

Người vô tư hát ca, ăn uống

Ngày vui chưa qua, ngày buồn còn xa

Ai đó đã mỉa mai ông Giôna:

Chúng tôi không trồng cây mà vẫn thừa bóng mát.


Tay sắt nào tát chúng con thẳng mặt

Nhổ bật rễ cây, xé mái lá, tắt lời ca

Vào lũng tử thần, chúng con mới hiểu ra  

Chúa trồng cây và Chúa ban sự sống.


Những ngày này, ông Giôna dạy chúng con hy vọng

Hướng nhìn về thánh điện dẫu đã xa vời 

Đấng ban sự sống ắt luôn bao dung mỉm cười 

Người ở trên núi cao, có ngôi nhà nhiều chỗ ở

Có côn trượng minh quân, có tấm lòng mục tử

Có suối mát, cỏ non

Có cánh đại bàng xòe rộng che chở đàn con.


Pxc