Người Nữ

Tác giả: Phanxicô

Phần: Thơ

Người Nữ


Người từ lạc mất thiên thai

Vai trần nặng gánh cỏ gai một đời

Rượu tiên còn ướt đôi môi

Hoa đào má thắm, tơ trời tóc xanh.


Trăm năm gieo hạt cây lành

Hòng quên trái đắng trên cành uyên nguyên

Mưa trời gột áo thuyền quyên

Khăn hồng phấn đoạn lời nguyền tử vong.


Vôi nồng quyến lá trầu không

Là khi cánh võng mở trong hồn người

Ai đem huyền nhiệm của trời

Gửi theo những tiếng ru hời bay xa.


Tạ ơn vườn nở tôi ra

Thương tôi khóc, lót chiếu hoa tôi nằm

Tạ ơn bầu sữa nhọc nhằn

Nuôi tôi suốt nẻo xa xăm về trời.


Tạ ơn người gối tay tôi

Biết nơi tôi đến, chờ nơi tôi về

Trao nhau nếp bánh phu thê

Chén trà xanh dưới trăng thề sớt chia.


Chúa Xuân muôn thuở từ bi

Trồng muôn hoa đẹp lối đi cuộc đời

Cho tôi cảm được ơn trời

Trong duyên của sắc, trong lời của hương.


Pxc